TRẦN QUANG HÙNG
Dưới gốc gạo đầu làng
là cỏ
Trên trời vầng trăng
trôi
Ta ngồi lẫn vào trăng
và gió
Anh hỏi em câu hỏi của
muôn đời.
Dưới tay em cỏ oan
uổng đứt rời
Em nói bắt đền
Chùi tay vào áo anh
Màu cỏ đi vào chiến
trận.
Anh may mắn trở về
lành lặn
Em vẫn như không thể
khác trên đời
Chỉ duy nhất cùng vầng
trăng xa khuất
Lời đáp đêm nào tuột
mất dưới trăng thôi.
2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét