TNc: Tối nay ông
Bảo Sinh, nhà thơ Bảo Sinh, hoạ sỹ Bảo Sinh, nhà thiền học Bảo Sinh, nhà nuôi
chó mèo Bảo Sinh đến nhà tôi chơi. Ông báo tin tháng sau kỷ niệm sinh nhật ông,
ông sẽ tổ chức đấm bốc. Ông bảo Trần Nhương chưa biết một võ sỹ Báo Sinh. Tôi
hỏi ông dự định đấu với ai. Ông bảo định mời mấy tên thi đấu Segame chứ đấu với
loại không có đẳng cấp thì đấu làm gì. Ông bảo hôm nào tổ chức sẽ mời Trần
Nhương và nếu thích nghe giảng về Thiền thì cũng sẽ mời. Tôi thích quá bảo ông
đừng có quên. Trước khi ra về ông tặng tôi tập Huyền Thi. Chưa biết võ sỹ Bảo
Sinh đấm đá thế nào, ta hãy thưởng thức thơ Bảo Sinh cũng rất bốc sờ !
Làm thơ mà chẳng bị tù
Là nhờ kiếp trước đã tu nghìn
đời
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng có thai
Ghế thì ít, đít thì nhiều
Cho nên đấu đá là điều tất nhiên
Ba lạng thịt chốn động tiên
Thừa chỗ đủ để cưỡi trên vạn người
Dù ngồi ở bất cứ đâu
Chỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không
Sởi lởi thì được trời cho
Anh còn mặc cả tiền bo làm gì
Đôi ta mở lượng từ bi
Ngàn vàng chẳng tiếc, tiếc gì tiền bo
Suốt đời chỉ yêu một người
Bệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư
Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái thằng cha láng giềng
Khách sạn chỉ có 5 sao
Còn bồ thì có biết bao cho vừa
Thiên tài cùng với thằng điên
Cách nhau chỉ một đường biên mơ hồ
Chỗ cứng nhất của đàn ông
Là chỗ mềm nhất ta đừng hở ra
Chỗ mềm nhất của đàn bà
Là chỗ rắn nhất đụng vào là toi
Sợ nhất công an chào ta
Sợ nhì trông thấy bà già khoả thân
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền
Mặc quần chẳng để mặc quần
Mặc quần chỉ để khi cần cởi ra
Gia nhập vê kép tê ô (WTO)
Xuất tinh thì ít, xuất thô thì nhiều
Giao lưu văn hoá đã nhiều
Giao mà không hợp bao nhiêu cũng thừa
Dễ dàng cai trị quốc gia
Khó mà trị được đàn bà trong ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét