GIÓ THÁNG BA VẪN THỔI
Gió
tháng ba vẫn thổi
Sông
Thao bờ ngô xanh
Thuyền
ai sang bãi nổi
Vát
chèo vào bình minh
Ngô
nô đùa trong gió
Óng ả
ngàn bắp non
Phấn
rắc vàng chạm ngơ
Xin
chọn ngày thành hôn.
Bắp
nuột nà thiếu nữ
Ngực
căng mành yếm xanh
Thẹn
thùng tóc cũng đỏ
Những
mong mình lớn nhanh.
Thấp
thoáng vành nón trắng
Giữa
bãi ngô phất cờ
Có một
người đứng lặng
Neo
thuyền vào bến mơ.
Gió
tháng ba vẫn thổi.
Sông
Thao càng non tơ...
Đại Lải 25-6-2002
CẢM ƠN CỤ NGUYỄN TRÃI
Cỏ vẫn
xanh màu cỏ
Cứ
như không biết già
Hoa
đến thì hoa nở
Nở rồi
tàn kiếp hoa
Phận
nào lý sự ấy
Biết
ai nào hơn ai
Chỉ
lòng ta thanh thản
Bỏ
công danh ra ngoài
Câu
thơ và bức hoạ
Vẫn
đang còn ham vui
Thương
bạn bè vất vả
Hói
đầu tính ngược xuôi
Được
cái quyền cái chức
Như
hoa trái đóng lon
Đâu
như mình dân dã
Bụi
bặm mà tơ non
Cảm
ơn cụ Nguyễn Trãi
Mấy
trăm năm vẫn lời
Đã
là "Hoa thường héo"*
Đã
là "cỏ thường tươi"
Đại Lải, chiều 26-2-2003
PHƯỢNG
Năm
thì nhuận mới tháng Ba đã phượng
Đỏ
như từ năm ngoái vắt sang đây
Lá
xanh thế nuôi những chùm lửa cháy
Nhớ
thương ai rừng rực cả vòm cây.
Anh
với phượng như người ở vậy
Đau
đáu gì hạ cũ có còn không
Em
vô tư và lơ đễnh như sông
Bỏ lại
thượng lưu khao khát chảy
Phượng
giữ lửa từ mùa hạ ấy
Tháng
Ba này sốt ruột đã trào ra
Phượng
là ai mà thấu ruột gan ta
Lòng
bộc trực kìm nén gì được mãi...
Bãi Cháy 16-5-2004
BÂNG KHUÂNG QUÁN NÚI
Quán xưa giờ mẹ cô ra bán
Cô lấy chồng xa cũng ít về
Nghe nói nhà chồng yêu quý lắm
Tính tình ngay thật nếp thôn quê
Năm trước gặp tôi cô vẫn sợ
Quê nghèo con gái chẳng ai yêu
Mới tuổi đôi mươi mà sợ ế
Xem phim tình cảm cứ như trêu
Con gái vùng đồi chân thật lắm
Đi rừng, đi củi bắp chân to
Đường bằng vẫn dáng như leo núi
Nấu nướng quanh năm chỉ biết kho
Đã yêu thì chết không hề sợ
Chỉ sợ người ta dễ đổi lòng
Tiếng yêu vụng nói lời như củi
Nhưng giữ mình trong tựa suối trong
Ngọc Thanh xóm núi tôi về đó
Con gái tươi màu nét ngọc xanh
Lông mày không tỉa, môi không đỏ
Thật hột lòng quê vẫn để dành...
Thôi thế cũng mừng cho phận gái
Chồng con nhanh nhảu sớm yên vui
Quán xưa cô ấy bao giờ lại
Ghế cũ đăm chiêu vẫn một người...
Đại Lải, sáng 9-7-2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét